Ngày Chủ Nhật - Niềm Vui Và Nổi Buồn Của Tôi.

Mở đầu thì mình xin chào tất cả mọi người nha. Cũng sắp hết ngày chủ nhật rồi nhỉ? chỉ vào ngày mai là chúng ta lại phải bận rộn để có một cái tết ngon lành rồi hihi. Và sau đây mình sẽ kể cho các bạn một câu chuyện kinh dị về ngày chủ nhật hôm nay của mình với hai chủ đề Nổi BuồnNiềm Vui.

NỔI BUỒN:

- Vào buổi sáng chủ nhật, tôi ngủ dậy vào lúc 6h00 khi tôi mở mắt ra thấy cách quạt không còn quay thì tôi đã nghĩ đến nhà bị cúp điện. Khi tôi xuống nhà dưới thì đúng như điều mà tôi nghĩ. Vào lúc đó tâm trí tôi cũng khá là bình thường, tôi chỉ xem việc cúp điện chỉ kéo dài 1-2h đồng hồ nên tôi cũng không bận tâm nhiều.
- Đánh răng, rửa mặt, ăn sáng xong hết thì tôi thấy cũng rảnh nên lấy bài vở ra học vào lúc 7h. Học một lúc xong thì tôi nhìn lại đồng hồ là 9h30 trưa. Tôi cứ nghĩ chắc khoảng 30p nữa sẽ có điện nhưng ý nghĩ đó thật sai lầm với tôi. Tận trưa 11h45 mà vẫn chưa thấy có điện thì tôi ra ngoài nét chơi. Đến tận 3h mới về. Lúc về tôi cứ nghĩ sẽ có điện rồi ai ngờ hóa ra vẫn chưa có. Sau đó tôi đợi từ 30p đến 1h rồi đến 2h đồng hồ sau mà vẫn chưa có điện. Lúc đó tôi cảm thấy điên máu hẳn lên.
- Một ngọn lửa nóng nực đang đốt cháy tôi, kèm theo những con muỗi chết tiệt, nó đã thông tui máy đốt. Cái cảm giác vừa ngứa, vừa nóng, vừa khó chiệu chắc ai cũng nghĩ tới cũng cảm thấy ớn lạnh nhỉ.
- Rồi sau đó sự may mắn đã mĩm cười với tôi. Khoảng 18h thì có điện trở lại nhưng đồng thời thì thần lừa gạt cũng tới với tôi. Lúc đầu có điện khoảng 10p thì cúp trở lại, cúp khoảng 30p thì có điện trở lại. Nhưng có khoảng 3p thì lại cúp mất 5p, cứ thế có rồi cúp tầm 5 lần. Lúc đó máu điên của tôi còn điên hơn cả trận VN vs UZB đấy. Đúng là định mệnh.

NIỀM VUI:

- Đúng là ngày chủ nhật hôm nay đối với tôi rất buồn. Nhưng tôi đã tận mắt chứng kiến được một niềm vui mới, nó đã lấn áp mất nổi buồn của tôi. Vào khoảng 17h chiều tôi vẫn chưa thấy có điện thì tôi dắt xe ra ngoài đường, lúc đó trời sắp đổ mưa nên bầu trời rất tối. Tôi đi đến một đoạn đường không bị cúp điện thì chính mắt tôi đã thấy được sự phong phú và yêu thương của đất nước ta.
- Tôi đã thấy một loạt các gian hàng bánh mì , heo quay , vịt quay... mở những ánh đén rất sáng, làm tôi cảm thấy có một niềm vui nổi dậy. Sau đó là các người già, người trẻ cùng nhau ngồi ghế đá trò chuyện với nhau, rồi những người chạy bộ tập thể dục mệt mỏi nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi.
- Từ đó tôi thấy được, thứ được gọi là căn bệnh vô cảm chưa thể lấn áp hết con người VN chúng ta. Làm cho tôi rất vui mừng. Vì cũng nhờ sự cúp điện mà chiều tối hôm nay tôi mới cảm nhận được vẻ đẹp của đất nước Việt Nam mình.
Lời Kết:
- Cảm ơn các bạn đã đọc đến cuối bài viết này nhé. Có lẻ ở bài viết trên sẽ có những điều khó hiểu, vì đó là những nổi buồn và niềm vui đã lấn sau trong tôi nên tôi không thể viết ra thành từ.
*** Và một lần nửa cảm ơn các bạn đọc đã giành thời gian cho bài viết của tôi. ***

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Những Điều Cần Làm Trước Và Sau Khi Xuất Bản Bài Viết Blogspot.

Bắt Đầu Với Blogger Là Lựa Chọn Sai Hay Là Đúng???

PSD Ảnh Bìa - Cô Đơn.